Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

[Man City 4-1 Man United] Nasri bó vào trung lộ, Kolarov dâng cao, và...

(Đường dẫn đến khung thành) - Ngay từ khi bắt đầu trận đấu, United đã bị City áp đảo ngay từ đầu.

Pelegrini đã lựa chọn Negredo thay vì Dzeko cho vị trí cao nhất sơ đồ chiến thuật. Đây là lần đầu tiên tiền đạo người Tây Ban Nha này được đá cặp cùng Sergio (Kun) Aguero. Ngoài ra, cựu HLV Real Madrid còn lựa chọn bộ đôi Kolarov và Samir Nasri thay vì Clichy và Silva ở hành lang trái


Phía bên kia, David Moyes đã không có sự phục vụ của Robin van Persie vì chấn thương, nên có hai sự thay đổi quan trọng trong đội hình của ông: Dani Welbeck đá cặp cùng với Rooney và Asley Young được lựa chọn cho vị trí tiền vệ cánh trái.

Trong trận derby đỉnh cao đầu tiên không có Sir Alex kể từ 26 năm qua này, Man City đã lấn át Man United ở hầu hết các khu vực, đặc biệt là ở hành lang trái. Có 2 vấn đề mà nửa đỏ thành Manchester bị buộc phải đối đầu, và liên tục thất bại: Những pha di chuyển vào trong của Nasri và những đường lên bóng của Kolarov.
1. Khả năng di chuyển của Nasri:

Rõ ràng, Nasri đã gần như luôn luôn bị chỉ trích trong suốt thời gian thi đấu ở City, nhưng trong những trận  derby gần đây, mọi thứ lại hoàn toàn khác: 

- Trong chiến thằng 1-0 trước đại kình địch cùng thành phố vòng 36 mùa giải 2011-2012, sự kết hợp giữa Nasri và Zabaleta là chìa khoá cho lối chơi của City thời điểm đó, anh liên tục dốc bóng, liên tục gây áp lực... để cuối cùng tạo ra quả phạt góc mà từ đó Vincent Kompany ghi bàn.

- Nasri cũng thi đấu quá xuất sắc trong chiến thắng 2-1 ở Old Tranfford mùa giải trước, một lần nữa, với không gian di chuyện cực rộng.

Và vừa rồi, "giang hồ đất cảng" cũng đã làm được điều tương tự trong một trận đấu rất gần với cuộc chiến giữa 2 sơ đồ 4-4-2 truyền thống: Anh là cầu thủ duy nhất được cho phép rời bỏ vị trí và chơi bóng với phạm vi cực rộng để khuấy động, kéo giãn cự ly đội hình đối thủ. Nasri  thậm chí đã không được thi đấu như một tiền vệ cánh trong phần lớn thời gian trận đấu khi thường xuyên nhận bóng, dốc bóng, và di chuyển không bóng rất sâu trong trung lộ thay vì cánh trái. Khả năng di chuyển thông minh của anh gần như đối lập với các cầu thủ chạy cánh khác là Antonio Valencia, Jesus Navas, các hậu vệ cánh, và hẳn nhiên là cả một Asley Young trong một buổi chiều thi đấu chật vật, liên tục mất bóng, liên tục bị chặn đứng nữa!


Chiến thuật này đã phát huy hiệu quả gần như ngay lập tức: Trong trận chiến quyết liệt giữa hai cặp tiền vệ trung tâm, Nasri xuất hiện như một cầu thủ thứ ba, phá vỡ thế giằng co cân bằng và giải phóng một trong hai tiền vệ trung tâm là Toure hoặc Fernandinho. Giống như chiến thắng áp đảo của Chelsea của Mourinho thập kỷ trước, hai tiền vệ trung tâm của Moyes không có cách nào chiến thắng được 2.5 (và thậm chí là 3) cầu thủ của Man City. Trên thực tế, Nasri đã phối hợp cực tốt với bộ đôi trung tâm này, và khu trung tâm của Man United đã thực sự bị xé toang.

Những đường chuyền của Samir thực sự sắc nét, gọn gàng, và không một chút hoa mỹ. Tuy rất ít khi chọc khe, anh đã thực sự làm thay đổi trận đấu nhờ luân chuyển bóng cực nhanh và hiếm khi để mất bóng.

2. Những pha lên bóng của Kolarov

Cũng giống như Nasri, Kolarov cũng là một cầu thủ tạo ra bước ngoặc cho trận đấu. Thú vị hơn, cả hai cầu thủ này đều không phải là lựa chọn số một của Pelegrini cho các vị trí bên cánh trái.

Theo số liệu thống kê, cánh phải là khu vực mạnh nhất và triển vọng nhất của Manchester United trong trận đấu này: Ngay trận đấu trước, họ đã ghi đến 2 bàn thắng từ những pha phản công bên cánh phải với một Antonio Valencia công thủ toàn diện đang có phong độ rất tốt, đồng thời, ở phía bên kia, Kolarov là mẫu hậu vệ cánh tấn công tốt, nhưng phòng thủ rất tồi. 


Tuy nhiên, diễn biến của trận đấu lại cho thấy điều ngược lại, Kolarov liên tục tấn công, còn Valencia, một cầu thủ nổi tiếng kỷ luật và phòng thủ tốt như hậu vệ thì lại liên tục để Kolarov vượt qua.

Kolarov là một trong hai cầu thủ có số lượng đường chuyền ít nhất trận (người kia là Nemanja Vidic), cũng là người có tỷ lệ chuyền chính xác kém nhất. Nhưng điều đó chẳng có ý nghĩa gì khi những pha dốc bóng và di chuyển xuất sắc của anh đã khiến hai cầu thủ cánh phải của United đã gần như tê liệt hoàn toàn.

3. Hiệu quả kép:

Ở phút thứ 5, Nasri đá bó vào trong như một cầu thủ trung tâm. City dồn sức vào cánh phải. Chris Smalling buộc lòng phải dồn vào trong để hỗ trợ phòng ngự. Khu vực cánh phải của United mở toang, Kolarov dâng cao và đường chuyền của anh đã khiến Vidic phải đánh đầu phá bóng từ khu vực 5m50.

Phút thứ 16, City vượt lên dẫn trước. Nasri đã thi đấu cực kỳ thông minh trong pha bóng này: Anh nhận bóng ở cánh trái, dốc bóng xuống góc sân, giữ bóng khéo léo và bất ngờ nhả bóng cho Kolarov đang băng lên rất nhanh từ khoảng 20m phía sau. Hẳn nhiên, một pha tạt cánh sở trường của Kolarov và cú Volley đẹp mắt của Aguero đã biến tất cả các cầu thủ của United thành tượng đá.


Phút 23, Kolarov lại vượt qua Valecia và Howard Webb từ chối penalty từ một tình huống 50-50.

City đã chiến thắng trên mọi mặt trận. Tất nhiên! Nhưng cánh trái mới là nơi họ thực sự tạo ra những cơ hội ăn bàn trong hiệp 1. Khi United bị dẫn trước, bị buộc phải đẩy cao đội hình, City sẽ có nhiều cơ hội hơn, nhưng nếu tỷ số vẫn là 0-0, tận dụng khả năng tấn công của bộ đôi Nasri-Kolarov mới là cách tiếp cận trận đấu hiệu quả nhất.

4. Những vấn đề khác:

Một là, City đã chơi lấn lướt, nhưng đội hình của họ dường như vẫn chưa hoàn toàn gắn kết. Trong nửa đầu trận đấu, Rooney và Welbeck đã nhiều lần xuyên phá được vào khoảng trống phía sau Toure và Fernandinho, những cầu thủ có thể lực sung mãn và khả năng tấn công cực tốt nhưng lại quá thường xuyên để hổng phía sau. City đã từng bị trừng phạt trong nhiều trận trước, nhưng đã chẳng có bất kỳ một thay đổi nào trong trận đấu này. Không khó hiểu khi Rooney, cầu thủ tốt nhất trên hàng công của United đã có quá nhiều không gian chơi bóng trong trận này.

Hai là, Manchester United đã cải thiện được rất nhiều khi David Moyes thay đổi chiến thuật: Ông thay Young bằng Tom Cleverley, đưa Welbeck đá lệch trái, Fellaini đá cao nhất trong tam giác tiền vệ (Cleverley-Carrick-Fllaini) và Rooney là tiền đạo cắm duy nhất. Tiền vệ của họ đã cầm bóng tốt hơn, hai cánh đều tấn công tốt hơn, nhưng lúc này tỉ số đã là 4-0, và lật ngược tình thế là điều không thể.


Ba là, Vincent Company đã (may mắn) có một trận đấu tuyệt vời. Anh áp sát Rooney và khoá chặt mọi hướng tấn công của đối thủ. Thực ra, nếu như đó là Manchester United của Sir Alex, mọi thứ có thể đã hoàn toàn khác: Sir Alex chắc chắn sẽ biến Rooney thành một "số 9 ảo", di chuyển rộng để kéo Kompany ra khỏi vị trí chừng 15m để một tiền vệ lao lên chiếm lĩnh không gian (vì 2 tiền vệ tấn công của City không kịp quay về hỗ trợ phòng ngự), City có lẽ đã vỡ trận từ trước khi họ kịp làm điều gì đó. Tuy nhiên, United ngày nay đã khác...

Trúc Phong
Dịch từ: zonalmarking

Share this article :

Share

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More