Thứ Tư, 17 tháng 7, 2013

[Zonalmarking Series] [20 đội hình của thập kỉ 2000 – 2010] #19: Đội tuyển Pháp, Euro 2004

(Đường dẫn đến khung thành) - Đội hình này xuất hiện trong danh sách nhờ ý tưởng xuất phát ẩn bên trong nó, chứ không phải nhờ những gì họ đã làm được. Thành tích của đội tuyển Pháp ở Euro 2004 thực sự là rất tệ: Bị Anh áp đảo hoàn toàn trong trận mở màn, thậm chí còn bất lực để Hy Lạp đá văng khỏi Euro ở vòng tứ kết.

Chiến thuật của Jacques Santini là như thế này: Ông muốn đặt Zidane vào vị trí trung tâm của tứ giác công thủ với 2 tiền đạo là Trezeguet và Henry ở trên, và 2 cầu thủ đánh chặn là Viera và Makelele ở phía sau. Ông cũng cần khả năng tấn công cánh với với Robert Pires ở phía bên phải. Ông hiểu rằng, vì ông đang sở hữu một hậu vệ cánh trái có khả năng công thủ toàn diện trong khi Henry cũng có thói quen dạt sang cánh trái khi đội nhà mất bóng. Do đó, thay vì đặt một tiền vệ cánh trái thực thụ vào đội hình, ông lại chỉ đạo cho Henry dạt sang cánh trái để trám vào vị trí này khi đội nhà mất bóng. Ngược lại, khi đội nhà có bóng, nhờ sự chắc chắn của bộ đôi tiền vệ trụ Viera - Makelele và một trung vệ thuận chân trái, có khả năng chơi tốt ở vị trí hậu vệ trái là Silvestre, Lizarazu được yêu cầu đẩy cao vị trí để thi đấu như một tiền vệ cánh. Thêm nữa, dù sao, Zidane cũng đá hơi lệch sang cánh trái.

Vậy sai lầm nghiêm trọng nhất về mặt chiến thuật ở đây là gì? Để cho công bằng, chúng tôi sẽ nhường quyền lựa chọn lại cho bạn.

- Trước tiên, tuyển Pháp không cần đến 2 tiền vệ trụ trong đội hình của mình (lập luận trên có thể sẽ nhận được khá nhiều tranh cãi trong trận gặp đội tuyển Anh).

- Thứ hai, Robert Pires không thực sự thoải mái khi thi đấu bên cánh phải. Mặc dù theo logic thông thường thì một cầu thủ thuận chân phải (như Pires) sẽ dễ dàng thực hiện những quả tạt nguy hiểm khi thi đấu bên cánh phải. Nhưng với trường hợp của Pires, người thường xuyên đá bó vào trong và tung ra những cú sút chéo góc, hoặc chọc khe cho đồng đội bên trong, anh sẽ không thể thể hiện được hết khả năng của mình như khi thi đấu ở Arsenal nếu không được đá bên trái. Hơn nữa, đẩy Pires ra xa khỏi Henry, xóa bỏ liên kết đang là nỗi khiếp sợ của mọi đối thủ khi gặp Arsenal, Jacques Santini giống như đã tự chặt tay mình rồi vậy.

- Thứ ba, điều kiện thể lực của Bixente Lizarazu là không đủ để đáp ứng yêu cầu chiến thuật. Anh ta có thể là một hậu vệ cánh công thủ toàn diện, nhưng biến anh thành một người hai vị trí là hoàn toàn phi thực tế (điều này chỉ có thể là khả thi trong trường hợp của các hậu vệ cánh của Brazil - những chiến binh không phổi của bóng đá thế giới). Hơn nữa, cường độ thi đấu dày đặc, diễn tiến khốc liệt và cái nóng đáng sợ của mùa hè Bồ Đào Nha khiến mọi cầu thủ đều phải hao tốn nhiều thể lực hơn nhiều so với bình thường. Đây chính là nguyên nhân dẫn đến bàn thắng đã hất cẳng Pháp khỏi Euro của Hi Lạp: Một Lizarazu bị hao mòn thể lực có vẻ như đã cản phá một cách quá biếng nhác nên để đối thủ vượt qua.

- Thứ tư, khi Pires ở bên cánh trái thi đấu bó vào trong như những gì anh thường thể hiện trong màu áo CLB, sơ đồ chiến thuật của Pháp lập tức bị mất cân bằng nghiêm trọng vì Gallas không có khả năng tấn công tốt để trám vào chỗ trống anh để lại như những gì Lizarazu làm được ở cánh bên kia.

- Và cuối cùng, một vấn đề khá tế nhị, Zinedine Zidane trong thời điểm đó đã không còn giữ được phong độ tuyệt vời như thời đỉnh cao để một mình chèo lái cả đội. Thời điểm ấy, Zidane chỉ vừa mới trải qua một mùa giải...trung bình, Real Madrid của anh chỉ đứng hạng 4 ở La Liga, thêm nữa, nhiệm vụ của anh ở Galacticos lại quá nhàn nhã: Chỉ cần tập trung điều phối bóng, dứt điểm, chạy chỗ, hoặc phòng thủ đều có người khác lo.

Nỗ lực đáng khâm phục của Santini khi dám thử nghiệm một hệ thống chiến thuật hoàn toàn khác biệt (dù chỉ là lạ trong các trận đấu của tuyển quốc gia) là một ví dụ điển hình cho việc cố gắng nhồi nhét tất cả những cầu thủ tốt nhất của mình vào cùng một sơ đồ chiến thuật, bất chấp hệ quả thiếu cân bằng mà nó tạo ra. Trong trận tứ kết, Pháp có rất ít cơ hội ghi bàn vào lưới Hi Lạp đơn giản chỉ vì họ tấn công chỉ với 4 người, trong khi Hi Lạp có đến 8 cầu thủ phòng ngự.

Trúc Phong
Nguồn: zonalmarking

Share this article :

Share

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More